Ngô Thiên Tú

Mưa đêm

Mưa đêm
Ngô Thiên Tú

Trời mưa nước dột vào giường
Sợ con của mẹ ướt mình trong đêm
Nhẹ nhàng lấy chiếc nồi nhôm
Hứng mưa mà sợ làm con giật mình
Tiếng mưa gõ nhịp vào hồn
Thầm thì từng giọt cả đời không quên
Lặng nhìn mưa đổ bên hiên
Thương mẹ nhớ tiếng mưa đêm nghẹn ngào
Bồi hồi hình bóng mẹ thương
Nghe hồn lịm chết từng đêm mưa về

Được bạn: ct.ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mưa đêm"